Short story english have file mp3 ep 1 - The Skier
Truyện english - Short story english
The Skier
file nghe : Tại đây
Bài dịch - truyện english
Lần đầu tiên Afel nhìn thấy
tuyết là khi cậu còn là một cậu bé nhỏ. Nhưng những gì cậu thấy không phải là
tuyết thật. Nơi cậu sống không có tuyết. Cậu thấy nó trong một một bức tranh
trên quyển sách. Quyển sách có nhiều tấm hình những đứa trẻ đang chơi đùa trên
những cánh đồng màu trắng lớn. Cậu hỏi mẹ “ Những cánh đồng trắng đó là gì hở
mẹ?” Bà cười và nói “ Đó là tuyết!”. Bà ấy cố giải thích cho cậu tuyết là gì,
nhưng Afel vẫn không hiểu. Thỉnh thoảng sẽ có mưa nơi cậu sống, nhưng nó không
nhiều, chính vì thế rất khó cho cậu hiểu rằng thế nào là lạnh, mưa đá, đó là
những gì mẹ cậu mô tả về nó. Nó không phải là vấn đề. Mặc dù chỉ là một cậu bé
nhỏ, Afel đã rất yêu tuyết.
Cậu ấy đã mơ về tuyết trong suốt thời gian, cố tưởng tượng
nó thực sự như thế nào. Cậu ấy suy nghĩ về những cánh đồng trắng lớn. Cậu ấy
nghĩ về những bộ quần áo rộng và nặng của những đứa trẻ chơi trong tuyết thường
mặc. Cậu ấy nghĩ về cảm giác lạnh. Cậu ấy mơ mình có thể băng qua những cánh
đồng trắng đầy tuyết.
Sau đó, khi
Afel được mười hai tuổi, thứ tiếp theo đã xảy ra. Một này nọ cậu ấy xem ti vi
tại nhà chú của mình. Afel đã xem những kênh đó, và một chương trình xuất hiện,
một chương trình đầy tuyết. Tuyết nhiều vô số. Và không chỉ có tuyết mà còn có
nhiều người đang băng qua tuyết. Họ trông như những con vật kỳ lạ, như những
con chim kỳ lạ. Họ đội những chiếc mũ trên đầu và mang những đôi mắt kính lớn.
Họ mặc những bộ đồ nhiều màu sắc.
Và trên chân
họ, họ có những thứ trông như những chiếc giầy kỳ lạ.
“Đó là gì?”
cậu ấy thích thú hỏi chú của mình.
“Trượt tuyết”
người chú trả lời,” Và những người đó là những người trượt tuyết”. Afel
Đã có tình yêu
mới. Ở đây có tuyết và mọi người đang băng qua tuyết. Nó giống như một trong
những giấc mơ của cậu. Nó hoàn hảo. Ngay từ giây phút đó, Cậu đã quyết định.
Cậu muốn trở thành người trượt tuyết.
Cậu hỏi chú của mình chương trình đó là gì.
“ Thế Vận Hội
Mùa Đông,” chú cậu trả lời. “nó trông như Thế Vận Hội thông thường, nhưng loại
thể thao nào cũng liên quan đến tuyết – trượt tuyết, trượt pa-tang, xe trượt
băng và những môn thể thao tương tự thế. Nó tổ chức bốn năm một lần”. Afel
nhanh chóng nhận ra rằng Thế Vận Hội Mùa Đông tiếp theo sẽ được tổ chức ở
Vancouver Canada, năm 2010.
“ thật tuyệt
vời” cậu ấy nghĩ. “Đủ thời gian để cậu trở thành một vận động viên trượt tuyết
sáng giá. Khi đó mình sẽ đi đến Thế Vận Hội Mùa Đông, và chiến thắng huy
chương vàng”
“Nhưng ở đây
không có tuyết!” mọi người xung quanh hỏi cậu.” cậu trượt tuyết ở đâu?”
Afel không quan tâm. Cậu tự làm cho mình cặp ván
trượt từ hai miếng gỗ.
Lúc đầu cậu
không thể di chuyển, nhưng cậu đã thực hiện chúng thật nhiều lần cho đến khi
cậu có thể di chuyển nhanh trên cát hay trên mặt đất nơi cậu sống. Cậu đã cố
thử bay xuống những ngọn đồi như những người trên ti vi, nhưng cậu không thể.
Cậu chỉ có thể di chuyển chậm.
“ Không sao”
cậu nghĩ, “mọi thứ chỉ mới bắt đầu”
“ Cháu sẽ đến
Olympics như thế nào?” mọi người hỏi cậu. “ quốc gia của chúng ta không có một
đội nào đến Thế Vận Hội Mùa Đông. Vì sao cháu không trở thành một vận động
viên? Cháu không cần nhiều dụng cụ đắt tiền. Ở nước chúng ta có nhiều vận động
viên giỏi. Chúng ta có nhiều vận động viên điền kinh. Và mỗi lần tham gia chúng
ta đều thắng nhiều huy chương vàng ở Thế Vận Hội. Nhưng môn trượt tuyết thì
không
Afel không quan tâm. Cậu nhận ra rằng Jamaica đã gửi một đội xe
trượt băng đến Thế Vận Hội cách đây một vài năm.
“ Nếu Jamaica
có đội xe trượt băng,” Cậu nghĩ, “ Sau này nước của chúng ta có thể có vận động
viên trượt tuyết”
Vì thế mỗi
đêm, giữa sa mạc, Afel đều thực hiện trượt tuyết trên cát. Cậu ấy mơ rằng cát
vàng và đất nâu trên sa mạc trở thành những đồi núi tuyết trắng như cậu ấy đã
thấy trên tivi. Cậu mơ rằng cát vàng và đất nâu là huy chương vàng cậu mang về
nhà, khi cậu trở thành nhà vô địch thế giới
Bài liên quan
Bài rất hay và ý nghĩa
ReplyDelete